Italia, một trong những ứng cử viên không thành công cho chức vô địch tại vòng chung kết năm 1930, đã được chọn làm chủ nhà cho World Cup thứ 2.
Vòng chung kết lần này đã diễn ra từ ngày 27/5 tới 10/6 năm 1934. Lần này có đến 2/3 thành viên của Liên đoàn bóng đá thế giới muốn tham dự vì vậy FIFA đã phải tổ chức vòng đấu loại trong đó có cả đội chủ nhà (đội tuyển Ý) để chọn ra 16 đội lọt vào vòng chung kết.
Nhưng để trả đũa việc một số đội châu Âu đã không tham gia vòng chung kết 4 năm về trước, các đội tuyển Nam Mỹ như Argentina và Brazil đã không gửi đến vòng chung kết lần này đội hình mạnh nhất của mình.
Vì lý do này, chỉ có những đội châu Âu mới lọt đến vòng tứ kết. Và trận đấu đỉnh cao của vòng chung kết lần này đã diễn ra giữa đội tuyển Tây Ban Nha với đội tuyển Ý tại thành phố Florence. Trận đấu diễn ra với nhiều pha vào bóng thô bạo của các cầu thủ Ý, và đến cuối trận đấu tỷ số vẫn là 1- 1. Theo quy định hồi đó, nếu kết thúc trận đấu mà 2 đội vẫn hoà thì trận đấu sẽ được tiếp tục vào ngày hôm sau.
Với cố gắng lấy lại sức cho đội của mình, cả 2 HLV đã phải liên tục thay cầu thủ (5 lần với đội Ý , 7 lần với đội Tây Ban Nha) và cuối cùng chiến thắng cũng đã đến với đội tuyển Ý với 1 bàn thắng duy nhất của trung phong Giuseppe Meazza. 2 ngày sau, 1 diễn biến tương tự với đội tuyển Áo đã diễn ra tại thành phố Milan.
Trên sân San Siro, 2 đội đã phải thi đấu trên 1 sân đầy nước do 1 cơn bão vừa đi qua và 1 lần nữa, trung phong Meazza lại trở thành người hùng của đội tuyển Ý khi anh ghi bàn thắng quyết định, giúp đội tuyển Ý thẳng tiến tới trận chung kết gặp đội CH Séc và Slovakia- đội đã đánh bại Đức với tỷ số 3 - 1 ở vòng bán kết.
Trong trận chung kết (10/6/1934), toàn bộ đất nước Italia đã phải nín thở khi chỉ còn 20 phút nữa trận đấu sẽ kết thúc, cầu thủ chạy cánh của đội Tiệp Khắc, Puc, đã bật cao đánh đầu đưa đội khách vượt lên dẫn trước. Tuy nhiên, chỉ vài phút sau, cầu thủ gốc Argentina, Orsi, đã cân bằng tỷ số cho đội tuyển Ý.
Nhưng đội Ý đã phải chịu tổn thất khi tiền đạo Meazza phải rời sân do chấn thương mắt cá chân. Tuy nhiên, cuối cùng, may mắn đã mỉm cười với người Ý với bàn thắng của cầu thủ Schiavio. Đội tuyển Ý hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu vô địch qua những gì họ đã thể hiện ở vòng chung kết lần này. Cả đất nước Italia có 1 đêm không ngủ.
Danh sách ghi bàn
5 bàn - Nejedlý CZE
4 bàn - Conen GER, Schiavio ITA
3 bàn - Orsi ITA, Kielholz SUI
2 bàn - Horvath AUT, Voorhoof BEL, Puč CZE, Fawzi EGY, Lángara ESP, Hohmann,
Lehner GER, Toldi HUN, Ferrari, Meazza ITA, Jonasson SWE
1 bàn - Belis, Galateo ARG, Bican, Schall, Sindelar, Zischek AUT, Leónidas
BRA, Sobotka, Svoboda CZE, Irragorri, Regueiro ESP, Nicolas, Verriest
FRA, Kobierski, Noack, Siffling GER, Smit, Vente HOL, Sárosi, Teleki,
Vincze HUN, Guaita ITA, Dobay ROM, Abegglen, Jâggi SUI, Dunker, Kroon
SWE, Donelli ITA
Tổng cộng: 70 bàn thắng, trung bình 4.12 bàn/trận. Đội ghi nhiều bàn thắng nhất: Italia (12), không đội nào không ghi được bàn thắng. Tổng cộng có 46 cầu thủ ghi bàn.
Hành trình
Vòng bảng Gồm 16 đội tuyển, Argentina, Áo, Bỉ, Brazil, Tiệp Khắc, Ai Cập, Tây Ban Nha, Pháp, Đức, Hà Lan, Hungary, Italia, Rumania, Thuỵ Sĩ, Thuỵ Điển, Mỹ
Bán kết Italia - Áo 1-0
Tiệp Khắc - Đức 3-1
Chung kết Italia - Tiệp Khắc 2-1
Đội hình hai đội
Italia: Combi - Monzeglio, Allemandi - Ferraris, Monti, Bertolini -
Guaita, Meazza, Schiavio, Ferrari, Orsi
Tiệp Khắc: Planicka - Zenisek, Ctyroky - Kostalek, Cambal, Krcil -
Junek, Svoboda, Sobotka, Nejedly, Puc
Ghi bàn: 0:1 Puc 71, 1:1 Orsi 81, 2:1 Schiavio 95