locvipvn Quản trị viên
Tổng số bài gửi : 783 Tiền mặt : 1979 Được cảm ơn : 4 Sinh nhật : 31/03/1996 Ngày tham gia : 07/06/2010 Tuổi : 28 Đến từ : 9a6 Sở thích : game Công việc : hacker Slogan : tài năng có hạn, thủ đoạn có thừa
| Tiêu đề: Trận lụt Sun Sep 19, 2010 3:43 pm | |
| Tôi chợt thức giấc vì tiếng sấm sét và tiếng mưa rơi rào rào trên mái nhà lúc 3 giờ 45' sáng. Ầm... Ầm... Sấm to như dàn máy stereo mở hết cỡ. Nhưng tôi cũng chẳng lo lắng gì và tiếp tục ngủ lại. Đến 5 giờ 16' sáng ba tôi chạy ào vào phòng.
Ba la to :
_ Adam ! Adam ! Dậy mau lên con ! Nhà mình ngập rồi ! Tầng hầm đầy nước ! Vẫn còn ngái ngủ tôi cố "nướng" thêm nhưng ba tôi vẫn dựng tôi dậy. Chúng tôi phải khuân mọi thứ lên nhà từ máy vi tính, dàn stereo. Nhưng đàn dương cầm, bàn chơi bóng bàn, ghế dài , máy giặt, máy sấy, lò nấu, máy nước nóng thì đành phải để lại.
Rồi đến mùi thối nồng nặc bốc lên do nước trào khỏi bồn cầu như vòi phun. Gọi sang nhà hàng xóm thì điện thoại bị mất tiếng. Nước không ngừng dâng lên. Về sau tôi nghe nói lên tới hai mét. Và nước bắt đầu tràn vào nhà. Mẹ hối tôi dọn những đồ quý . Tôi thì ôm dàn stereo và các đĩa nhạc, mẹ tôi thì dọn thảm Ba tư và các đĩa sứ. Ba tôi ôm quần áo. Tất cả trong tư thế sẵn sàng rời khỏi nhà khi đội cứu hộ đến.
Họng tôi nghẹn lại . Không có gì tệ hơn khi thấy một phần tài sản mình có bị huỷ hoại mà không làm gì để ngăn cản được. Trước đó tôi chưa từng hiểu được cảm giác bất lực hoàn toàn sẽ khổ đến chừng nào.
Cuối cùng thì mưa cũng tạnh mọi người đổ xô ra. Khi ấy bạn bè trở thành người thân, người mới quen trở thành bạn bè. Ai cũng bảo nhau "mình cùng thuyền mà!" Quả đúng vậy.
Trong suốt tháng sau chúng tôi phải ở nhờ nhà bạn bè. Tôi thật sự đã học được một bài học từ trận lụt ấy. Tôi đã học được thế nào là sự tàn phá, thế nào là tình gia đình, bạn bè ; là lá lành đùm lá rách . Với kinh nghiệm này tôi sẽ luôn cảm thông với nỗi khổ đau mất mát của người khác. Tôi sẽ không bao giờ quên mình từng buồn khổ thế nào khi bị lụt. |
|