locvipvn Quản trị viên
Tổng số bài gửi : 783 Tiền mặt : 1979 Được cảm ơn : 4 Sinh nhật : 31/03/1996 Ngày tham gia : 07/06/2010 Tuổi : 28 Đến từ : 9a6 Sở thích : game Công việc : hacker Slogan : tài năng có hạn, thủ đoạn có thừa
| Tiêu đề: Đôi vớ cho Kerry Sun Sep 19, 2010 3:50 pm | |
| Jessica hét lên :
_ Mẹ ơi, Kerry đang nằm đè lên đồ án của con này. Chân mang giày nạng của em làm rách giấy của con rồi !
Mẹ trả lời :
_ Con biết là không nên để gì lên đất khi có em con mà ! Hãy cám ơn trời đất là em con còn bò được đấy .
Jessica nhủ thầm :"Mẹ lúc nào cũng tội nghiệp bé Kerry, thế còn mình ai tội nghiệp đây ?".
Thế rồi nghĩ lại, Jessica lại thở dài và trả lời mẹ :
_ Vâng ạ.
Ngày hôm qua cô giáo bảo cả lớp mỗi học sinh hãy nghĩ ra cách sáng chế món gì đó thiết thực mang vào lớp thì lãnh thưởng. Jessica kể lại mẹ nghe. Mẹ đã khích lệ:
_ Mẹ tin là con sẽ nghĩ ra thứ gì đó thành công.
Nhưng bây giờ thì Kerry đang quậy tung lên đây. Kerry là em út Jessica. Ngay từ khi mới sinh ra tim bé đã có vấn đề. Nó đập quá mức bình thường và đến khi các bác sĩ kịp tìm ra bệnh và cho thuốc chữa thì bệnh đã làm bé bị yếu mất nửa người bên trái. Nhưng bé vẫn học cách trườn bò ngay khi đến tuổi và chiếc chân trái yếu không hề cản trở bé quậy phá. Ít ra đó cũng là ý nghĩ của Jessica. Cô bé luôn cho rằng hai cô em mình, Katie và Kerry, chỉ luôn phá rối mà thôi.
Bỗng Kerry nằm yên và rên rỉ "boo - boo" , tay kéo vớ bên chân đi giày trắng. Thì ra vớ bị tuột xuống khiến dây nạng cứa vào làm trầy một mảng da của bé. Mẹ vội bế bé lên vỗ về :
_ Tội nghiệp con tôi !
Jessica reo lên :
_ Con nghĩ ra rồi !
_ Gì thế con ?
_ Con làm xong sẽ đưa mẹ xem góp ý.
Cô bé chạy qua phòng mẹ rồi lại chạy qua phòng em bé gom vài thứ và cuối cùng chạy về phòng mình đóng cửa lại, để không ai vào quấy rầy mình làm việc.
Hai giờ sau, cô bé đi ra, tay cầm một thứ giống như chiếc vớ. Cô gọi :
_ Mẹ coi nè ! Con làm một chiếc vớ đặc biệt cho Kerry. Mẹ thấy miếng velcro này không? Nó sẽ dính chiếc vớ vào dây nạng thế là nó không tuột xuống nữa và chân em sẽ không bị trầy.
_ Tuyệt con ạ ! Để em thử xem. Kerry lại đây nào. Xem chị Jessica làm vớ mới cho con này !
Katie thì nhảy cẫng lên còn Kerry thì đấm thùm thụp xuống sân trong khi mẹ đi vớ mới cho em.
Ngày hôm sau khi Jessica đi học về, Kerry và Katie ra đón chị, miệng hai đứa lanh chanh lách chách kể chuyện. Chúng bá lấy chân chị mà kéo khiến cả ba ngã lăn ra, rồi cười đùa, chọc lét nhau.
Mẹ hỏi thăm:
_ Thế nào, sáng kiến của con có được giải không?
_ Không mẹ ạ ! Cô chỉ khen sáng kiến của Jane về chơi game, của Nicole về mở nút chai và băng cá nhân của Sandy.
Mẹ an ủi :
_ Có thể các bạn hay đấy. Nhưng mẹ thích sáng kiến của con vì nó thiết thực giúp em con.
Jessica vừa véo mũi em vừa trả lời mẹ :
_ Vâng ! Con cũng nghĩ vậy ! Con muốn làm một thứ gì đó cho con người thật sự. Hoặc gần là con người.
Lên đến lớp bốn thì phát minh của Jessica đoạt giải sau đó thì Jessica đại diện cho thành phố đi thi cấp tiểu bang. Khi được giải, Jessica được mọi người khen ngợi, cô bé rất tự hào. Nhưng điều cô bé ấm lòng nhất là khi Kerry nhìn chị và mỉm cười. Khi đó cô bé hiểu ra là mình đã có được một điều rât quan trọng : một chỗ trong trái tim em gái mình. |
|